Tổng kết về ngữ pháp là tổng đúng theo ôn lại những thành phần câu, thành phần khác biệt và các kiểu câu. temperocars.com sẽ thuộc ác bạn vấn đáp các thắc mắc trong bài bác để củng ráng ôn tập loài kiến thức. Mời chúng ta tham khảo
NỘI DUNG TRẮC NGHIỆM

C. THÀNH PHẦN CÂU
I- THÀNH PHẦN CHÍNH VÀ THÀNH PHẦN PHỤ
1. Nhắc tên các thành phần chính, yếu tắc phụ của câu; nêu vệt hiệu nhận biết từng thành phần
Các nguyên tố của cuả câu
Vị ngữ: có tác dụng kết phù hợp với các phó tự chỉ quan tiền hệ thời hạn và trả lời cho thắc mắc “Làm gì?”, “Làm sao?”, “Như nỗ lực nào?”, “Là gì?”.Chủ ngữ: đặt ra sự vật, hiện tượng kỳ lạ có hoạt động, quánh điểm, trạng thái… được trình bày ở vị ngữ; vấn đáp cho câu hỏi “Ai?”, “Con gì?”, “Cái gì?”. Trạng ngữ: đứng nghỉ ngơi đầu, giữa hoặc cuối câu; nêu lên thực trạng về không gian, thời gian, giải pháp thức, phương tiện, nguyên nhân, mục đích… diễn ra sự việc kể đến trong câu.Khởi ngữ: thường xuyên đứng trước nhà ngữ, nêu ra và nhấn mạnh vấn đề đề tài của câu; có thể kết hợp với các từ về, đối với… ở trước.
Bạn đang xem: Tổng kết về ngữ pháp (tiếp theo) lớp 9
2. Hãy đối chiếu thành phần của những câu sau đây:
a) Đôi càng tôi mẫm bóng.
(Tô Hoài, Dế Mèn trôi dạt kí)
b) Sau một hồi trống thúc vinh quang cả lòng tôi, mấy tín đồ học trò cũ sắp tới hàng bên dưới hiên rồi lấn sân vào lớp.
(Thanh Tịnh, Tôi đi học)
c) Còn tấm gương bởi thuỷ tinh tráng bạc, nó vẫn luôn là người bạn trung thực, chân thành, trực tiếp thắn, không còn nói dối, cũng không bao giờ biết nịnh hót xuất xắc độc ác...
(Băng Sơn, U tôi)
Trả lời:
a) Đôi càng/ tôi mẫm bóng
CN: Đôi càng tôi
VN: mẫn bóng
b) Sau một hồi trống thúc vẻ vang cả lòng tôi,/ mấy người học trò cũ /sắp hàng bên dưới hiên rồi bước vào lớp.
Trạng ngữ: Sau một hồi trống thúc vẻ vang cả lòng tôi
CN: mấy fan học trò cũ
VN: sắp hàng dưới hiên rồi bước vào lớp.
c) Còn tấm gương bằng thuỷ tinh tráng bạc,/ nó /vẫn là người bạn trung thực, chân thành, thẳng thắn, không còn nói dối, cũng không bao giờ biết nịnh hót hay độc ác...
Khởi ngữ: Còn tấm gương bởi thuỷ tinh tráng bạc
CN: nó
VN: vẫn là người bạn trung thực, chân thành, thẳng thắn, không thể nói dối, cũng không khi nào biết nịnh hót tốt độc ác..
II- THÀNH PHẦN BIỆT LẬP
1. Kể tên những thành phần biệt lập của câu.
Các thành phần khác biệt của câu là:
Thành phần tình thái Thành phần cảm thán Thành phần call - đáp Thành phần phụ chú
Dấu hiệu:
Thành phần khác hoàn toàn dùng nhằm thể hiện ý kiến của người nói so với sự câu hỏi được nói tới trong câu (tình thái); thể hiện tâm lí của tín đồ viết (cảm thán)’ để sinh sản lập hoặc gia hạn quan hệ giao tiếp (gọi - đáp); bổ sung một số chi cụ thể cho nội dung chủ yếu của câu (phụ chú).
2. Hãy cho thấy mỗi từ ngữ in đậm trong đoạn trích dưới đấy là thành phần gì của câu:
a) Có lẽ tiếng Việt của bọn họ đẹp bởi vì tâm hồn của người việt nam ta cực kỳ đẹp, bởi vì đời sống, cuộc chiến đấu của quần chúng ta tự trước đến lúc này là cao quý, là vĩ đại, nghĩa là siêu đẹp.
(Phạm Văn Đồng, Giữ gìn sự trong sáng của giờ việt)
b) Ngẫm ra thì tôi chỉ nói rước sướng mồm tôi.
(Tô Hoài, Dế Mèn lưu lạc kí)
c) Trên những chặng đường dài xuyên suốt 50, 60 ki-lô-mét, chúng ta chỉ gặp cây dừa: dừa xiêm tốt lè tè, kim cương tròn, nước ngọt, dừa nếp lơ lửng thân trời, quả rubi xanh mơn mởn, dừa lửa lá đỏ, vỏ hồng,...
(Theo Hoàng Văn Huyền, Những mẩu chuyện địa lí)
d) Có fan khẽ nói :
- Bẩm, dễ dàng có khi đê vỡ vạc !
Ngài cau mặt, gắt rằng :
- thây kệ !
(Phạm Duy Tốn, Sống chết mặc bay)
e) Ơi chiếc xe vận tải
Ta thay lái đi đây
nặng biết bao ân ngãi
Quý hơn bao tiến thưởng đầy !
(Tố Hữu, Bài ca tài xế đêm)
Trả lời:
a): “Có lẽ” là nhân tố tình thái.
b): “Ngẫm ra” là nguyên tố tình thái.
c): “dừa xiêm rẻ lè tè, xoàn tròn, nước ngọt, dừa nếp lơ lửng thân trời, quả tiến thưởng xanh mơn mởn, dừa lửa lá đỏ, vỏ hồng,...” là yếu tố phụ chú.
d): “Bẩm” là thành phần hotline đáp; “có khi” là yếu tắc tình thái.
Xem thêm: Soạn Bài Tổng Kết Từ Vựng (Tiếp Theo) Lớp 9 Trang 146 ), Soạn Văn 9 Siêu Ngắn: Tổng Kết Về Từ Vựng
D- những kiểu câu
I- CÂU ĐƠN
1. Khẳng định chủ ngữ, vị ngữ trong các câu đơn sau đây:
a) Những nghệ sĩ không những lưu lại cái đã bao gồm rồi nhưng mà còn mong nói một điều gì bắt đầu mẻ.
(Nguyễn Đình Thi, Tiếng nói của văn nghệ)