- Nhấn mạnh cảm xúc chân thật, sảng khoái, say đắm thú, vui sướng: "Thật hồn! thật phách! thiệt thân thể!/ thật được lên tiên – sướng lạ lùng".
Bạn đang xem: Soạn hầu trời ngắn nhất
- Nhà thơ cũng không khẳng định được là mơ hay là thật: "chẳng biết tất cả hay không".
- Nghệ thuật: điệp trường đoản cú “thật” (4 lần), lời thơ dẫn dắt tự nhiên, nhiều cảm xúc.
=> cách vào đề của bài xích thơ gợi màu sắc nửa lỗi nửa thực về mẩu truyện tác giả sắp tới kể khiến người phát âm cảm thấy hiếu kỳ và bị lôi cuốn.
Câu 2
Video hướng dẫn giải
Câu 2 (trang 17 SGK Ngữ Văn 11 tập 2)
Câu chuyện hiểu thơ cho Trời với chư tiên:
* người sáng tác kể lại chuyện mình hiểu thơ mang lại Trời và chư tiên nghe:
- Thái độ và vai trung phong trạng của thi sĩ:
+ Thi sĩ đọc thơ một phương pháp cao hứng, say sưa, sức nóng tình: "Đọc không còn văn vần…/…/Văn nhiều năm hơi xuất sắc ran cung mây".
+ Tâm trạng, cảm xúc: vui sướng, trường đoản cú hào, hãnh diện.
+ Đường hoàng, dõng dạc từ bỏ xưng tiếng tăm trước Trời và chư tiên.
- Thái độ của Trời và chư tiên khi nghe tới thơ văn Tản Đà:
+ Xúc động, tán thưởng, hâm mộ.
+ Ham thích, trân trọng.
+ Trời ghi nhận năng lực của Tản Đà qua lời khen ngợi.
=> đậm chất ngầu và cá tính nhà thơ: ngông, bản lĩnh, tài năng.
Cốt lõi của đậm chất ngầu và cá tính Tản Đà là loại tôi tự biểu hiện, từ ý thức cao về kĩ năng và quý hiếm đích thực của mình.
=> Giọng đề cập của tác giả: vừa uyển chuyển, phong phú, đa dạng và phong phú vừa hóm hỉnh, ngông nghênh, trường đoản cú đắc.
Câu 3
Video gợi ý giải
Câu 3 (trang 17 SGK Ngữ Văn 11 tập 2)
* Đoạn thơ mang màu sắc hiện thực:
- từ câu "Bẩm Trời, cảnh con thực nghèo khó" → đến câu "Biết làm đạt được mà dám theo".
- Ý nghĩa của đoạn thơ:
+ Phản ánh chân thực, không giấu giếm cảnh sinh sống nghèo khó, bí quẫn của không ít nghệ sĩ theo xua đuổi nghề văn học như Tản Đà ("thước đất cũng ko có", "làm mãi xung quanh năm chả đầy đủ tiêu", "lo ăn uống lo mặc không còn ngày tháng…").
+ Thực tế, văn chương với nghề văn chưa được đánh giá trọng tương xứng với cái giá trị.
+ Cái khó khăn của fan nghệ sĩ khi vừa phải gánh vác thiên chức truyền bá “thiên lương” nặng nề vừa bắt buộc chống chọi với cuộc sống mưu sinh khốn khó.
- Hai nguồn xúc cảm lãng mạn cùng hiện thực hài hòa, đan xen:
+ Bài thơ vừa tất cả nguồn cảm hứng thơ ca, mối cung cấp cảm hứng biểu thị cái tôi cá nhân dạt dào, cất cánh bổng.
+ Vừa bao gồm nỗi xót xa mang lại hiện thực, đến thân phận của bạn nghệ sĩ.
Câu 4
Video lí giải giải
Câu 4 (trang 17 SGK Ngữ Văn 11 tập 2)
* Nghệ thuật đặc sắc của bài xích thơ:
- Thể thơ thất ngôn ngôi trường thiên khá tự do trong bày tỏ mạch cảm xúc.
- Giọng điệu thơ thoải mái, trường đoản cú nhiên.
- Ngôn ngữ đơn giản mà sinh sống động; biện pháp kể chuyện duyên dáng, hóm hỉnh.
- Cảm xúc từ bỏ do, phóng túng.
Luyện tập
Câu 1 (trang 17 SGK Ngữ văn 12 tập 2)
- biện pháp xưng danh của tác giả:
- Dạ, bẩm lạy Trời bé xin thưa
bé tên khắc Hiếu chúng ta là Nguyễn
Quê sống Á Châu về Địa cầu
Sông Đà núi Tản nước Việt Nam
- người sáng tác đã tâu trình cụ thể về họ tên, xuất xứ của chính mình cho Trời nghe.
- tất cả một nụ cười hóm hỉnh ẩn đằng sau vẻ thật thà, thành khẩn trước đấng trí tôn, nhưng điều đáng nhắc đến hơn hết vẫn là ý thức cá nhân, ý thức dân tộc ở trong nhà thơ.
- giải pháp nói ở trong phòng thơ không chỉ là cách nói của ý thức cá nhân, của chiếc ngông nhưng còn tiềm ẩn một cách biểu hiện tự tôn dân tộc, một cảm xúc yêu nước xứng đáng quý.
- phần nhiều trường phù hợp xưng danh trong thơ thời văn học tập trung đại: Mời trầu - hồ Xuân Hương, Đọc tiểu Thanh kí - Nguyễn Du, Bài ca bất tỉnh ngưởng - Nguyễn Công Trứ
Câu 2 (trang 17 SGK Ngữ văn 12 tập 2)
- "Ngông" chỉ sự khác thường.
"Ngông" trong văn chương dùng làm chỉ một giao diện ứng xử buôn bản hội và nghệ thuật và thẩm mỹ khác thói hay có ở nhà văn, nhà thơ có ý thức cá thể cao độ.
- vào bài Hầu Trời, cái ngông của Tản Đà gồm những biểu lộ nổi bật:
+ Tự cho mình văn
+ ko thấy gồm ai đáng là kẻ tri âm tri kỷ cùng với mình không tính Trời và chư tiên.
+ coi mình là 1 trong trích tiên bị đày xuống hạ giới bởi vì tội ngông.
+ dấn mình là tín đồ nhà Trời, được sai xuống hạ giới triển khai một thiên chức cao cả
+ không tính ra, câu hỏi nhà thơ bịa ra chuyện hầu Trời.
- Tản Đà chưa phải trường hòa hợp ngông hiếm hoi trong văn học Việt Nam. Trước ông, những người như Nguyễn Công Trứ, Cao Bá Quát,... đều có cái ngông nghênh nghệ sĩ.
Tổng kết
Video khuyên bảo giải
Qua bài Hầu trời, Tản Đà đã mạnh dạn tự biểu thị "cái tôi" cá thể - một "cái tôi" ngông, phóng túng, tự ý thức về tài năng, quý giá đích thực của mình và thèm khát được xác định giữa cuộc đời. Bài thơ có nhiều sáng tạo ra trong hình thức nghệ thuật: thể thơ thất ngôn trường thiên khá tự do, giọng điệu thoải mái, từ bỏ nhiên, ngữ điệu giản dị, sống động, hóm hỉnh. |
temperocars.com


Chia sẻ
Bình chọn:
3.9 trên 13 phiếu
Bài tiếp theo sau

Luyện bài bác Tập Trắc nghiệm Ngữ Văn 11 - xem ngay
Báo lỗi - Góp ý
![]() | ![]() | ![]() | ![]() |
![]() | ![]() | ![]() | ![]() |
TẢI app ĐỂ coi OFFLINE


× Báo lỗi góp ý
sự việc em chạm mặt phải là gì ?
Sai chính tả Giải cực nhọc hiểu Giải sai Lỗi khác Hãy viết chi tiết giúp temperocars.com
giữ hộ góp ý Hủy vứt
× Báo lỗi
Cảm ơn chúng ta đã áp dụng temperocars.com. Đội ngũ giáo viên cần cải thiện điều gì để chúng ta cho nội dung bài viết này 5* vậy?
Vui lòng nhằm lại tin tức để ad có thể liên hệ cùng với em nhé!
Họ cùng tên:
giữ hộ Hủy bỏ
Liên hệ | chế độ


Đăng ký để nhận giải mã hay với tài liệu miễn phí
Cho phép temperocars.com gửi các thông tin đến bạn để nhận thấy các lời giải hay tương tự như tài liệu miễn phí.